Skip to main content

Quốc hội Israel – Wikipedia tiếng Việt



Knesset (tiếng Hebrew: הַכְּנֶסֶת [haˈkneset] (); lit. the gathering[1] hay quốc hội; tiếng Ả Rập: الكنيستal-K(e)neset) là cơ quan lập pháp của Israel. Knesset ban hành pháp luật, bầu ra tổng thống và thủ tướng (mặc dù thủ tướng trên danh nghĩa được chỉ định bởi Tổng thống), giám sát công việc của chính phủ, ngoài ra, Knesset bầu chọn Quan chức Kiểm soát Nhà nước. Knesset cũng có quyền từ bỏ quyền miễn trừ các thành viên của mình, phế truất Tổng thống và Kiểm soát viên Nhà nước, giải thể chính phủ trong một bỏ phiếu bất tín nhiệm, và tự giải thể Và kêu gọi bầu cử mới. Thủ tướng cũng có thể giải tán Knesset. Tuy nhiên, cho đến khi một cuộc bầu cử được hoàn thành, Knesset duy trì quyền lực trong thành phần hiện tại.[2] Trụ sở Knesset đóng ở Givat Ram, Jerusalem.





Thuật ngữ "Knesset" xuất phát từ thuật ngữ cổ đại Knesset HaGdola (tiếng Do Thái: כְּנֶסֶת הַגְּדוֹלָה‎) hay "Đại hội đồng", theo truyền thống Do Thái là một hội đồng gồm was an assembly of 120 nhà chép kinh, các nhà hiền triết, và các vị tiên tri, trong giai đoạn từ cuối những vị tiên tri trong Kinh thánh đến thời kỳ phát triển của Do thái Do thái - khoảng hai thế kỷ kết thúc khoảng năm 200 TCN.[3] Tuy nhiên, không có tổ chức liên tục và - ngoại trừ số lượng thành viên - ít tương đồng, do Knesset cổ là một cơ thể tôn giáo cơ bản, hoàn toàn không được chọn.



Knesset lần đầu tiên triệu tập họp vào ngày 14 tháng 2 năm 1949, sau cuộc bầu cử ngày 20 tháng 1, kế nhiệm Hội nghị Đại biểu có chức năng như quốc hội của cộng đồng người Do Thái trong thời kỳ ủy trị. 120 thành viên của Knesset được bầu nhiệm kỳ bốn năm, nhưng thông thường có các cuộc bầu cử sớm. Họ được công dân Israel từ 18 tuổi trở lên bầu cư theo thể thức bỏ phiếu kín. Chính phủ Israel phải nhận được đa số phiếu bầu của Knesset.

Khu phức hợp Knesset tọa lạc trên một ngọn đồi ở phía tây Jerusalem trong một quận được gọi là Sheikh Badr trước Chiến tranh Ả-rập-Do Thái năm 1948, nay là Givat Ram. Tòa nhà chính được James de Rothschild tài trợ như là một món quà cho Nhà nước Israel theo ý muốn của ông và đã hoàn thành vào năm 1966. Nó được xây dựng trên đất được thuê của Tổ phụ Hy Lạp Chính thống giáo của Jerusalem.[4] Trong những năm qua, các cấu kiện được bổ sung đáng kể đã được xây dựng, tuy nhiên, chúng được xây dựng ở các tầng dưới và phía sau cấu trúc chính của năm 1966 để không làm giảm sự xuất hiện của tòa nhà ban đầu.

Trước khi xây dựng ngôi nhà vĩnh viễn của mình, Knesset đã gặp nhau trong toà nhà Cơ quan Do Thái ở Jerusalem, tòa nhà Kessem Cinema ở Tel Aviv và tòa nhà Froumine ở Jerusalem. [5]



Knesset có quyền nghị viện de jure tối cao và có thể thông qua bất kỳ luật bởi một đa số đơn giản, thậm chí luật đó có thể coi là xung đột với các luật cơ bản của Israel, [6]trừ khi pháp luật cơ bản bao bao gồm các điều kiện cụ thể để sửa đổi của nó; theo một kế hoạch được thông qua vào năm 1950, các luật cơ bản đã được áp dụng (và đôi khi sửa đổi) trong nhiệm kỳ của Knesset, hành động với tư cách là một Quốc hội lập hiến. Trên thực tế, quyền lập pháp của Knesset thường bị giới hạn trong do hệ quả của hệ thống đại diện tỷ lệ theo danh sách đảng bên ngưỡng thấp, dẫn tới xu hướng tạo ra chính phủ được thành lập trên các liên hiệp không ổn định gồm nhiều đảng phái. Ngưỡng bỏ phiếu thấp cho dân biểu vào quốc hội, cũng như sự cần thiết phải các ghế cho các đảng nhỏ để tạo các chính phủ liên hiệp đã dẫn đến sự phân bố chính trị manh mún cao, với các đảng nhỏ thực hiện quyền lực liên hiệp không cân xứng, liên quan đến sức mạnh bầu cử của họ. Điều này làm cho tình trạng khó khăn đối với bất kỳ đảng này muốn giành tỷ lệ đa số cần thiết để lập chính phủ trong Knesset và vì thế chính phủ thường được hình thành trên cơ sở liên hiệp các đảng. Cuộc bầu cử thường được tổ chức sớm hơn dự kiến sau khi bị bỏ phiếu bất tín nhiệm, do khó khăn trong việc giữ liên minh với nhau. Thời gian cầm quyền trung bình của một chính phủ Israel là 25 tháng. Trong những năm qua, tiến trình hòa bình, vai trò của tôn giáo trong nhà nước, và các vụ bê bối chính trị đã khiến các liên minh bị đổ vỡ hay phải tổ chức bầu cử sớm.

Ngoài ra, sự thiếu vắng một hiến pháp chính thức, và không có Luật cơ bản được thông qua đã mang lại quyền xem xét lại tư pháp cho cơ quan tư pháp, Tòa án Tối cao Israel trong những năm gần đây khẳng định thẩm quyền, khi thể hiện vai trò tòa án tối cao Tư pháp, vô hiệu hóa quy định của pháp luật Knesset mà tòa này cho rằng là không phù hợp với Luật cơ bản.












Comments

Popular posts from this blog

Trường Trung học phổ thông Nguyễn Thị Minh Khai, Thành phố Hồ Chí Minh – Wikipedia tiếng Việt

Trường Trung học Phổ thông Nguyễn Thị Minh Khai Tên khác Trường Nữ sinh Áo Tím, Trường nữ Gia Long Thông tin chung Loại hình Trung học Phổ thông Thành lập 1913 Tổ chức và quản lý Hiệu trưởng ThS. Nguyễn Thị Hồng Chương Hiệu phó ThS. Nguyễn Nguyệt Lệ ThS. Nguyễn Minh Bạch Lan ThS. Đoàn Huỳnh Xuân Tưởng Giáo viên 100 (2016-2017) [1] Học sinh khoảng 1500 (năm học 2016-2017) [1] Thông tin khác Địa chỉ 275 Điện Biên Phủ, Q.3 Vị trí Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam Điện thoại +84-08-39307346 +84-08-39330801 Website http://thptnguyenthiminhkhai.hcm.edu.vn/Default.aspx Trường Trung học Phổ thông Nguyễn Thị Minh Khai (còn được gọi là trường nữ Gia Long , trường nữ sinh Áo Tím ) là một trường trung học phổ thông công lập ở Thành phố Hồ Chí Minh. Được thành lập từ năm 1913, cho đến nay trường Nguyễn Thị Minh Khai là một trong những trường phổ thông lâu đời nhất của nền giáo dục Việt Nam. Năm 2012, trường được Ủy ban Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh công nhận là Di tích Kiến trúc Nghệ thuật cấp Thàn

Kamakura – Wikipedia tiếng Việt

Thành phố Kamakura (tiếng Nhật: 鎌倉市 Kamakura-shi ; Hán-Việt: Liêm Thương thị ) là một đơn vị hành chính cấp hạt của Nhật Bản thuộc tỉnh Kanagawa. Thành phố này được thành lập từ năm 1939. Tuy nhiên, cái tên Kamakura của vùng đất này đã có từ rất lâu. Kamakura nằm ở phía Tây bán đảo Miura. Phía Nam trông ra vịnh Sagami. Ba phía Bắc, Đông và Tây có những dãy núi bao bọc. Thời xa xưa, chỉ có 7 lối ra vào thuận tiện ở ba phía này. Đó là sau khi đã có bàn tay còn người mở rừng xẻ núi. Ngày nay, phía Bắc là thành phố Yokohama, phía Đông là thành phố Zushi, phía Tây là thành phố Fujisawa. Kamakura cổ thời trung thế có diện tích nhỏ hơn rất nhiều so với diện tích 39,5 km² của thành phố Kamakura hiện đại. Những khai quật khảo cổ học đã phát lộ nhiều di tích thời kỳ Jomon và thời kỳ Yayoi ở Kamakura. Cho đến trước thời kỳ Kamakura, không có nhiều ghi chép về vùng đất Kamakura. Năm 1063, Minamoto no Yoriyoshi (988-1075) một shogun thời kỳ Heian được triều đình cử đi đánh dẹp phía Đông Nhật Bản

Heinkel He 111 – Wikipedia tiếng Việt

Thiết kế mũi "lồng kính" của He 111 Heinkel He 111 là một loại máy bay ném bom hạng trung và nhanh của Đức do anh em nhà Günter thiết kế tại công ty Heinkel Flugzeugwerke vào đầu thập niên 1930. He 111 đôi khi được mô tả là "sói đội lốt cừu" do ở thời kỳ đầu nó đã giả dạng là máy bay vận tải. He 111 được Luftwaffe sử dụng nhiều trong thời gian đầu của Thế chiến II, tượng trưng cho không lực Đức, với đặc điểm là mũi "lồng kiếng" và khả năng oanh tạc và tác chiến cao. Nhưng trong cuộc Không chiến tại Anh Quốc, He 111 để lộ khuyết điểm về khả năng tự vệ. Tuy nhiên khi bị bắn hư hại nặng, He 111 thường vẫn có khả năng giữ được cao độ. Heinkel He 111 được sử dụng trong nhiều chiến thuật: oanh tạc tại Anh, ném thủy lôi trong mặt trận biển Baltic, vận tải và ném bom tại mặt trận miền Đông, miền Tây, Địa Trung Hải và Bắc Phi. Mặc dầu được cải tiến nhiều lần, Heinkel He 111 dần dần bị sa thải trong giai đoạn sau của thế chiến thứ hai. Vì Luftwaffe không đủ thời